Tùng từng yêu đương vài người, còn tôi thì từng bị phản bội một lần mà "cạch" yêu tới giờ. con xem sức khỏe của bố con ngày một yếu. Ông ấy chắc cũng muốn thấy con có chồng con mới yên tâm được. Con nghĩ lại một chút đi". Tôi sốc lặng rồi nức nở
Tấn Sơn vốn được yêu mến từ các ca khúc nhạc Trịnh Mở đầu Phố phôi phai là những nốt trầm ngân nga, kéo dài như những khoảng lặng mà chúng ta phải trải qua khi dịch bệnh vừa kéo đến. Giai điệu bài hát mang đến cảm giác vừa gợi mở, vừa hồi tưởng. Điểm trên đó là những ca từ trĩu nặng tâm sự được thể hiện qua giọng ca của ca sĩ Bảo Yến:
Im lặng Tức là không cho là mang lại nhau, không quan trọng đặc biệt đối với nhau nữa. Tình cảm rồi đang nhạt dần, tác dụng là chia tay, lửa yêu thương ngày giờ đang tắt, lửa đầy đủ mạnh thì gió làm lửa cháy dũng mạnh thêm. 15. Mình nói 1 mình mình nghe, nhắn tin cũng
1. Thiếu máu cơ tim yên lặng là gì? Thiếu máu cơ tim yên lặng (thiếu máu cơ tim thầm lặng) là tình trạng cơ tim không được cung cấp đủ lượng máu giàu oxy để nuôi dưỡng nhưng không có triệu chứng điển hình là đau thắt ngực hay các triệu chứng tương đương như khó thở, vã mồ hôi, buồn nôn,
Nét đặc trưng khi Song Ngư thích và yêu thật lòng Song Ngư nam trong tình yêu Chàng trai Pisces khi thích ai đó hay có tâm hồn treo ngược cành cây. Đôi khi, anh chàng mải ngắm bạn và tủm tỉm cười mà quên nhập cuộc vào câu chuyện hai người đang hàn huyên. Những lúc ây, Song Ngư nam vô cùng đáng yêu, xen kẽ nét trẻ con.
Fast Money. Pinky rules!!! 1. Không comment bằng ngôn ngữ xì tin, comment văn minh 2. Mình CHUYỂN NGỮ, không phải DỊCH 3. Bài viết không dùng vào mục đích thương mại. 4. Không copy. 5. Không thúc giục tiến độ của truyện. 6. Tất cả thắc mắc có thể gửi vào hòm thư ngoctram10 Cảm ơn Sâu Pink Lady
Anh là một người không thể nghe, không thể nói. Anh là một bé trai lớn xác rất dịu dàng biết quan tâm đến người khác nhưng lại rất tự ti. Anh vây chính mình trong thế giới màu sắc và tranh sơn dầu. Khi nhìn thấy anh, em không sợ nhưng cũng biết rằng điều này là không thể. Nhưng, em đã lỡ yêu anh. Giống như một câu chuyện cổ tích, một câu chuyện cổ tích đầy đau thương. Rốt cuộc một người thế nào mới có thể xứng đôi yêu nhau, có thật sự một người trời sinh thiếu hụt và một người khỏe mạnh sẽ không có cách nào hiểu nhau? Em không trả lời được câu hỏi này, em chỉ nỗ lực để yêu anh, dùng tất cả hơi thở của em để yêu anh. Như một con bướm nhỏ vượt qua hàng vạn km Thái Bình Dương, đây là một việc làm có khuynh hướng tự sát, vừa đau thương lại vừa tuyệt mỹ… Nhưng, em làm được… Giống như trong mơ, em lại được anh ôm vào lòng. Đáp án là gì đều không quan trọng… Em từng hỏi anh, không nghe được âm thanh có cảm giác gì, lúc ấy anh không có cảm giác gì. Còn ngay lúc này, anh có thể nói cho em, là cảm giác tan nát cõi lòng. Lúc này anh mới biết, việc khó khăn nhất cuộc đời anh là không nghe được tiếng khóc của em. Anh không thể đem đến hạnh phúc cho em, xin em hãy đi tìm ở nơi một người khác. Nhưng hãy nhớ rằng, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt, như vây anh mới có thể yên tâm. Đây là một câu chuyện tình rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất đau thương của một cô bé sinh viên và một chàng trai bị câm điếc bẩm sinh. Hiểu Toàn là một cô gái có bề ngoài và tính cách rất cá tính nhưng cũng không kém phần nội tâm. Là một sinh viên khoa Lý nhưng cô lại thích viết tiểu thuyết và mơ ước trở thành một tiểu thuyết gia. Vì một tai nạn xe bus xui xẻo mà cô phải vào bệnh viện, ở nơi đây, cô gặp anh. Anh là một chàng trai bị khuyết tật bẩm sinh nhưng không vì thế mà anh tự ti hay u buồn. Anh biết cách sống là chính mình và làm những việc mình muốn. Ở anh, cô tìm thấy một sự dịu dàng như ánh mặt trời ngày đông, một cá tính trưởng thành đáng tin cậy, một sự đồng cảm từ sâu trong tâm hồn. Tình yêu đến với họ thật tự nhiên, giống như hoa hồng phải được trồng trên vùng đất ẩm ướt, giống như vầng trăng sánh cùng sao sáng, giống như thiên đường và đôi cánh, giống như cha sứ và nụ cười nhân hậu, giống như chiếc nhẫn và lời thề ước… Dù có trải qua trăm ngàn khó khăn, ngàn vạn phản đối,tình yêu đến sẽ vẫn đến, không thể ngăn cản. Nhưng tình yêu chân chính là khi họ coi hạnh phúc của người kia còn hơn cả bản thân mình. Anh lựa chọn ra đi, để cô tìm cho mình một điểm dừng chân khác, không có khuyết tật, không có phải đối, có thể nghe cô nói cô cười và có thể nói với cô một câu “anh yêu em” Nhưng có khi nào buông tay lại đơn giản như vậy. Hiểu Toàn bước từng bước trên con đường nay chỉ còn lại một mình. Những lời nói của anh,sự dịu dàng của anh đã đưa cô từng bước tới gần ước mơ của mình. Cô nỗ lực bằng tất cả hơi thở, bằng chính sức lực của mình, vượt biển đến bên anh…. Cuốn truyện như một câu chuyện tình yêu do chính Hiểu Toàn kể lại, đôi khi khiến người ta phải bật cười vì cá tinh dễ thương của hai nhân vật chính, đôi khi lại khiến người ta mỉm cười hạnh phúc thay cho tình yêu ngọt ngào của bọn họ, rội lại khiến người ta thở dài, rơi nước mắt vì những ngang trái của số phận. Giọng văn có khi hài hước, có khi bình thản, có khi trầm lắng sâu sắc. Diễn biến câu chuyện logic, nhẹ nhàng, không tiểu tam tiểu tứ, không hiểu lầm thù hận, chỉ có một tình yêu sâu đậm. Khi đọc, có những khi người ta cũng quên mất anh là một người không thể nghe không thể nói, ngỡ rằng anh chỉ là một chàng trai như bao chàng trai khác, một chuyện tình như bao chuyện tình khác. Để đến cuối truyện, người ta mới ngỡ ngần nhận ra, anh không hề có tên. Nhưng không có thì đã sao? Anh sống động, chân thực trong trái tim của Hiểu Toàn. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Yêu Trong Yên Lặng! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Phù Sinh Ngoại Truyện Bảy Đêm Sa La Song Thụ Hào Môn Đoạt Tình Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát Thịnh Hạ Thái Vi Vì sao đông ấm - vì sao hạ mát Cổ Tây Tước Bắt Đền Anh Yêu Khải Ly Mỹ Vị Se Duyên Anh Với Em Hàn Liệt Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ Nhất Tiểu Bình Cái
TỪ KHÓAHậu Đãim lặngtình yêuYunana – Cuốn truyện như một câu chuyện tình yêu do chính Hiểu Toàn kể lại, đôi khi khiến người ta phải bật cười vì cá tinh dễ thương của hai nhân vật chính, đôi khi lại khiến người ta mỉm cười hạnh phúc thay cho tình yêu ngọt ngào của bọn họ, rội lại khiến người ta thở dài, rơi nước mắt vì những ngang trái của số phận. Giọng văn có khi hài hước, có khi bình thản, có khi trầm lắng sâu sắc. Diễn biến câu chuyện logic, nhẹ nhàng, không tiểu tam tiểu tứ, không hiểu lầm thù hận, chỉ có một tình yêu sâu đậm. Khi đọc, có những khi người ta cũng quên mất anh là một người không thể nghe không thể nói, ngỡ rằng anh chỉ là một chàng trai như bao chàng trai khác, một chuyện tình như bao chuyện tình khác. Để đến cuối truyện, người ta mới ngỡ ngần nhận ra, anh không hề có tên. Nhưng không có thì đã sao? Anh sống động, chân thực trong trái tim của Hiểu Toàn… ———— Tác giả Hậu Đã – Người đọc Yunana Nguồn Thu Gọn Nội Dung
Mời các bạn đọc full truyện tại Yêu Trong Yên Lặng Anh là một người không thể nghe, không thể nói. Anh là một bé trai lớn xác rất dịu dàng biết quan tâm đến người khác nhưng lại rất tự ti. Anh vây chính mình trong thế giới màu sắc và tranh sơn dầu. Khi nhìn thấy anh, em không sợ nhưng cũng biết rằng điều này là không thể. Nhưng, em đã lỡ yêu anh. Giống như một câu chuyện cổ tích, một câu chuyện cổ tích đầy đau thương. Rốt cuộc một người thế nào mới có thể xứng đôi yêu nhau, có thật sự một người trời sinh thiếu hụt và một người khỏe mạnh sẽ không có cách nào hiểu nhau? Em không trả lời được câu hỏi này, em chỉ nỗ lực để yêu anh, dùng tất cả hơi thở của em để yêu anh. Như một con bướm nhỏ vượt qua hàng vạn km Thái Bình Dương, đây là một việc làm có khuynh hướng tự sát, vừa đau thương lại vừa tuyệt mỹ… Nhưng, em làm được… Giống như trong mơ, em lại được anh ôm vào lòng. Đáp án là gì đều không quan trọng… Em từng hỏi anh, không nghe được âm thanh có cảm giác gì, lúc ấy anh không có cảm giác gì. Còn ngay lúc này, anh có thể nói cho em, là cảm giác tan nát cõi lòng. Lúc này anh mới biết, việc khó khăn nhất cuộc đời anh là không nghe được tiếng khóc của em. Anh không thể đem đến hạnh phúc cho em, xin em hãy đi tìm ở nơi một người khác. Nhưng hãy nhớ rằng, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt, như vây anh mới có thể yên tâm. Đây là một câu chuyện tình rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất đau thương của một cô bé sinh viên và một chàng trai bị câm điếc bẩm sinh. Hiểu Toàn là một cô gái có bề ngoài và tính cách rất cá tính nhưng cũng không kém phần nội tâm. Là một sinh viên khoa Lý nhưng cô lại thích viết tiểu thuyết và mơ ước trở thành một tiểu thuyết gia. Vì một tai nạn xe bus xui xẻo mà cô phải vào bệnh viện, ở nơi đây, cô gặp anh. Anh là một chàng trai bị khuyết tật bẩm sinh nhưng không vì thế mà anh tự ti hay u buồn. Anh biết cách sống là chính mình và làm những việc mình muốn. Ở anh, cô tìm thấy một sự dịu dàng như ánh mặt trời ngày đông, một cá tính trưởng thành đáng tin cậy, một sự đồng cảm từ sâu trong tâm hồn. Tình yêu đến với họ thật tự nhiên, giống như hoa hồng phải được trồng trên vùng đất ẩm ướt, giống như vầng trăng sánh cùng sao sáng, giống như thiên đường và đôi cánh, giống như cha sứ và nụ cười nhân hậu, giống như chiếc nhẫn và lời thề ước… Dù có trải qua trăm ngàn khó khăn, ngàn vạn phản đối,tình yêu đến sẽ vẫn đến, không thể ngăn cản. Nhưng tình yêu chân chính là khi họ coi hạnh phúc của người kia còn hơn cả bản thân mình. Anh lựa chọn ra đi, để cô tìm cho mình một điểm dừng chân khác, không có khuyết tật, không có phải đối, có thể nghe cô nói cô cười và có thể nói với cô một câu “anh yêu em” Nhưng có khi nào buông tay lại đơn giản như vậy. Hiểu Toàn bước từng bước trên con đường nay chỉ còn lại một mình. Những lời nói của anh,sự dịu dàng của anh đã đưa cô từng bước tới gần ước mơ của mình. Cô nỗ lực bằng tất cả hơi thở, bằng chính sức lực của mình, vượt biển đến bên anh…. Cuốn truyện như một câu chuyện tình yêu do chính Hiểu Toàn kể lại, đôi khi khiến người ta phải bật cười vì cá tinh dễ thương của hai nhân vật chính, đôi khi lại khiến người ta mỉm cười hạnh phúc thay cho tình yêu ngọt ngào của bọn họ, rội lại khiến người ta thở dài, rơi nước mắt vì những ngang trái của số phận. Giọng văn có khi hài hước, có khi bình thản, có khi trầm lắng sâu sắc. Diễn biến câu chuyện logic, nhẹ nhàng, không tiểu tam tiểu tứ, không hiểu lầm thù hận, chỉ có một tình yêu sâu đậm. Khi đọc, có những khi người ta cũng quên mất anh là một người không thể nghe không thể nói, ngỡ rằng anh chỉ là một chàng trai như bao chàng trai khác, một chuyện tình như bao chuyện tình khác. Để đến cuối truyện, người ta mới ngỡ ngần nhận ra, anh không hề có tên. Nhưng không có thì đã sao? Anh sống động, chân thực trong trái tim của Hiểu Toàn.
Đô thịNgôn Tình Nguồn Chuyển ngữ Sâu 35,289 Hoàn Thành 014108 13/01/2017 Đánh giá từ 25 lượt Một tựa truyện đô thị hay được viết bởi Hậu Đã có tên Yêu Trong Yên Lặng, câu chuyện viết về anh là một người không thể nghe, không thể là một bé trai lớn xác rất dịu dàng biết quan tâm đến người khác nhưng lại rất tự vây chính mình trong thế giới màu sắc và tranh sơn nhìn thấy anh, em không sợ nhưng cũng biết rằng điều này là không em đã lỡ yêu như một câu truyện hay thuộc cổ tích, một câu chuyện ngôn tình cổ tích đầy đau cuộc một người thế nào mới có thể xứng đôi yêu nhau, có thật sự một người trời sinh thiếu hụt và một người khỏe mạnh sẽ không có cách nào hiểu nhau?Em không trả lời được câu hỏi này, em chỉ nỗ lực để yêu anh, dùng tất cả hơi thở của em để yêu một con bướm nhỏ vượt qua hàng vạn km Thái Bình Dương, đây là một việc làm có khuynh hướng tự sát, vừa đau thương lại vừa tuyệt mỹ…Nhưng, em làm được…Giống như trong mơ, em lại được anh ôm vào án là gì đều không quan trọng…Em từng hỏi anh, không nghe được âm thanh có cảm giác gì, lúc ấy anh không có cảm giác ngay lúc này, anh có thể nói cho em, là cảm giác tan nát cõi này anh mới biết, việc khó khăn nhất cuộc đời anh là không nghe được tiếng khóc của không thể đem đến hạnh phúc cho em, xin em hãy đi tìm ở nơi một người hãy nhớ rằng, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt, như vây anh mới có thể yên tâm.
yêu trong yên lặng